"Mưa Đỏ" – Khát vọng thống nhất, hòa bình và hướng tới thái bình
(Một góc nhìn khi xem phim tại Sài Gòn, điểm cuối của hành trình thống nhất)
Tối qua, giữa Sài Gòn – điểm cuối của hành trình thống nhất non sông – tôi mới có dịp xem "Mưa Đỏ" ở khung giờ muộn nhất (giờ đó mới còn vé). Bộ phim đã khởi chiếu gần nửa tháng, tôi cũng đã nghe đủ mọi bình luận từ mạng xã hội, báo chí chính thống đến cả “truyền thông vỉa hè”: người khen, người chê. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta – cả những người làm phim lẫn khán giả – đâu mấy ai đã từng thực sự chứng kiến cuộc chiến 81 ngày đêm tại Thành cổ Quảng Trị. Vì thế, có lẽ đừng quá khắt khe, hãy để tâm đến điều quan trọng nhất: thông điệp mà bộ phim muốn gửi gắm – cũng chính là ước vọng của thế hệ cha anh và chúng ta hôm nay – thống nhất, hòa bình và thái bình.
Ảnh chụp từ màn ảnh
Khát vọng thống nhất!
“Mưa Đỏ” tái hiện lại một giai đoạn lịch sử bi tráng, nơi những người lính tuổi đôi mươi rời bỏ làng quê yên bình để tiến vào Thành cổ – nơi sự sống và cái chết chỉ cách nhau một làn đạn. Họ hiểu rõ rằng, nếu Thành cổ thất thủ, nếu bờ ong Thạch Hãn mất đi bóng cờ, thì giấc mơ đất nước liền một dải sẽ trở thành ảo vọng. Ánh mắt họ – trong phim và cả ngoài đời thật – đều ánh lên khát vọng thiêng liêng: nối liền những miền đất đã bị chia cắt, để một ngày con tàu không còn dừng ở vĩ tuyến 17, để những cuộc chia ly không còn nhuốm màu vĩnh biệt.
Ảnh chụp từ màn ảnh
Tiến tới hòa bình!
Bộ phim không tô hồng chiến tranh. Sông Thạch Hãn đỏ ngầu, những trận mưa bom xé toạc màn đêm, máu và bùn hòa làm một. Nhưng giữa khốc liệt ấy, vẫn có những khoảnh khắc lặng lẽ mà day dứt: người lính trẻ run tay viết thư về cho mẹ, nhưng câu cuối vẫn chắc nịch “Con tin ngày ấy sắp đến”; chiến sĩ ôm chặt lá cờ giữa làn bom, ánh mắt rực sáng giữa khói lửa. Hòa bình hiện lên không như một món quà được ban tặng, mà là kết quả của sự trả giá tận cùng. Nhờ họ, hôm nay chúng ta mới có thể bình yên uống tách cà phê buổi sáng, nghe tiếng trẻ con cười ngoài ngõ, đi chuyến tàu Bắc – Nam không còn qua trạm kiểm soát.
Ảnh chụp từ màn ảnh
Hướng tới thái bình!
Thái bình không chỉ là hết tiếng súng, mà là khi lòng người yên, chiến tranh đã lùi xa nhưng ký ức vẫn còn đủ để nhắc nhở ta sống tử tế và trân trọng hiện tại. Bộ phim gợi cho tôi hình ảnh về một tương lai mà đất nước không chỉ yên ổn, mà còn phát triển bền vững; nơi mọi người có thể mơ những giấc mơ khác ngoài việc giữ biên cương – giấc mơ học tập, sáng tạo, làm ăn, và sống hạnh phúc trên quê hương.
Ảnh chụp từ màn ảnh
Lời nhắc từ “Mưa Đỏ”!
Khi hình ảnh cuối cùng hiện lên – lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nền trời quang – tôi thấy rõ sợi dây nối liền ba chặng đường: thống nhất – hòa bình – thái bình. Hành trình ấy không chỉ thuộc về quá khứ, mà vẫn đang tiếp diễn hôm nay qua việc gìn giữ độc lập, phát triển kinh tế, bảo vệ văn hóa và từng tấc đất, tấc biển của Tổ quốc.
"Mưa Đỏ" không chỉ để xem, mà để nhớ. Nhớ rằng thống nhất, hòa bình và thái bình là thành quả của biết bao mùa mưa máu, biết bao tuổi thanh xuân đã nằm lại. Và đó là lời nhắc với mỗi chúng ta: hãy sống sao cho xứng đáng với khát vọng đã được trả bằng cả sinh mạng của những con người năm xưa.
Tác giả: Luật sư Dương Văn Thành